Để đến được cù lao Dài, du khách
có thể đi đò ở bến Vũng Liêm hoặc qua phà Quới An - Quới Thiện, bến phà nhỏ
trông hiền lành, người đi phà cũng dễ thương, không có sự gấp gáp, chen lấn, hối
hả như ở các bến phà khác.
Dãy đất vàng cho du lịch sinh thái |
Từ khi cầu Cổ Chiên nối liền hai
tỉnh Bến Tre - Trà Vinh khánh thành, sông Cổ Chiên bỗng được giới du lịch chú
ý. Trong nhiều năm, dòng Cổ Chiên nước lớn đã giữ cho cù lao còn nguyên vẻ mộc
mạc thôn quê với những vườn trái cây trĩu quả và giai điệu đờn ca tài tử văng vẳng
xóm làng.
Đặt chân đến xã Thanh Bình, mùi mít và mùi sầu
riêng thoang thoảng giữa không khí ẩm ướt của miệt vườn mùa mưa. Du khách thong
thả đi dọc con đường nhỏ và nếu thích thì có thể xin vào thăm vườn trái cây của
người dân địa phương.
Chủ vườn đa phần ai cũng rất mến
khách. Họ sẽ chọn trái ngay từ trên cây, cắt xuống và bổ ra cho mọi người cùng
thưởng thức giữa không gian xanh mát. Ngoài đặc sản sầu riêng và mít vị đậm đà
thì chôm chôm, bưởi, măng cụt… cũng không kém phần hấp dẫn.
Mùa chôm chôm |
Trước đây, cù lao thường xuyên bị
ngập nước nên chỉ thuận tiện trồng lúa nước hay trồng lát. Ngày nay, nhờ có sự
đầu tư xây dựng hệ thống đê bao, cù lao Dài trở thành vùng sản xuất nông nghiệp
trù phú của huyện Vũng Liêm với những mặt hàng nông sản như trái cây ngon, cá
da trơn, tôm nước ngọt…
Riêng một số ấp ở đuôi cù lao thuộc
xã Thanh Bình (như Bình Thủy, Thông Lưu), bà con vẫn còn giữ cây trồng truyền
thống là cây lát. Cùng với trồng lát, từ lâu, người dân nơi đây đã biết đến nghề
dệt chiếu, se lõi lát…
Ở Bình Thủy, Thông Lưu, hầu hết
các hộ gia đình đều có máy se lõi lát. Ấp Bình Thủy đã được tỉnh Vĩnh Long công
nhận là làng nghề truyền thống.
Theo lịch sử tỉnh Vĩnh Long, nơi
đây là một trong những làng điển hình về khai hoang lập ấp trên địa bàn trấn Vĩnh
Thanh dưới triều vua Gia Long.
Từ giữa thế kỷ thứ XIX, cù lao
này được xem là một mô hình đẹp về làng mới, ruộng vườn liền mạch, đình chùa
phong phú, nổi tiếng là nơi đông đúc, no đủ. Ở xã Thanh Bình hiện nay còn lại
hai khu lăng mộ lớn được xây dựng cách nay khoảng 180 năm.
Đó là khu lăng mộ bà Nguyễn Thị
Tuyết (mẹ Thoại Ngọc Hầu) và lăng mộ của cha mẹ vợ ông (là ông Châu Vĩnh Huy và
bà Đỗ Thị Toán) đã được ông xây dựng vào những năm ông làm trấn thủ Vĩnh Thanh.
Hai khu lăng mộ này là chứng tích
góp phần xác định cù lao Dài chính là quê hương thứ hai của Nguyễn Văn Thoại, tức
Thoại Ngọc Hầu khi ông cùng gia quyến chạy loạn từ Quảng Nam vào đây.
Thăm thú cù lao xong, du khách
thường ghé quán lá Vườn Dừa, nơi phục vụ những món ăn đặc sản dân dã mà thơm
ngon. Khai vị thường là món bánh xèo.
Bánh xèo ở đây có loại bột rất
thơm và dẻo. Bí quyết là người dân dầm ngò gai lấy nước, đổ vào bột bánh xèo và
bỏ lên chảo chiên, dùng rất ít dầu nên không ngấy.
Nhân bánh cũng khá lạ miệng với
nguyên liệu là con hến. Hến sông Cổ Chiên mang vị ngọt thanh và có màu rất trắng,
quyện với vị béo của nước dừa trong bột bánh, vị bùi bùi chua chua của lá cát lồi,
mùi nhẫn nhẫn của lá cách ăn thật hợp vị. Thiếu nữ địa phương hướng dẫn du
khách đổ bánh xèo.
Quán dân dã nên cách phục vụ cũng
rất thân tình. Các cô, các chị đầu bếp sẵn sàng kiên nhẫn hướng dẫn du khách đổ
từng chiếc bánh sao cho giòn rụm.
Xong món bánh thì đến gỏi gà hấp
rượu. Gà thả vườn thịt săn chắc trộn cùng lõi cây chuối non xắt nhỏ, vị tươi
ngon ăn hoài không ngán. Rồi đến món canh chua cá nấu trái bần. Trái bần xinh
xinh vị chua làm tô canh cá ngọt mà thanh, quyện thêm vị bùi của chuối thật khó
quên.
Xế trưa, miệt vườn yên tĩnh rộn
lên tiếng đàn ca của ban nhạc tài tử. Du khách dù không nhiều máu văn nghệ vẫn
cứ bị cuốn vào lời ca tiếng hát trữ tình thấm đẫm chất miền Tây.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét